Những câu nói của người trầm cảm, stt trầm cảm

Có thể bạn băn khoăn được rằng phía sau những hành động bị chỉ ra rằng kỳ quặc, lười nhác xuất xắc chảnh chọe lại là một trong tâm hồn yêu cầu chịu đựng rất nhiều tổn thương.

Bạn đang xem: Những câu nói của người trầm cảm


Trầm cảm là bệnh lý tinh thần ảnh hưởng đến hàng triệu con người và đang có chiều hướng tăng thêm trong thôn hội hiện nay đại. ở bên cạnh việc thịnh hành các tín hiệu của căn bệnh, thì điều quan trọng đặc biệt hơn cả là mọi người xung quanh phải thật sự thấu hiểu, cảm thấy được những trở ngại mà người mắc bệnh đang chạm chán phải.

Sarah Schuster là chỉnh sửa viên về sức khỏe niềm tin của The Mighty và cô quyết định mày mò những câu hỏi mà tín đồ trầm cảm thường xuyên làm, bởi vì căn bệnh của họ người thông thường không thể nhìn thấy hay nhấn ra.

"Đa số mọi tín đồ thường nghĩ bạn mắc bệnh dịch trầm cảm luôn luôn cảm thấy ""rất buồn"" nhưng đề xuất là mắc chứng căn bệnh này chúng ta mới hiểu rõ được cảm xúc đó như vậy nào.Trầm cảm diễn đạt ra bên phía ngoài theo vô số cách khác nhau, một số trong những người bộc lộ rõ, một vài thì không. Ví dụ như có fan cảm thấy khó khăn khi bước thoát khỏi giường, có người thì chỉ biết làm cho tốt công việc của chúng ta - mọi người có mỗi biểu hiện hoàn toàn không giống nhau."

*

Tôi đã đề nghị đấu tranh để cách xuống giường, đôi lúc là hàng giờ đồng hồ.Sau đó, chỉ việc nghĩ tới sự việc phải tắm rửa cũng khiến tôi mệt mỏi mỏi. Nếu đề xuất làm điều đó, tôi nên nghỉ ngơi một chút. Phần lớn người không hiểu nhiều được, nhưng phần lớn nỗi lo âu, bệnh trầm cảm đang làm tôi kiệt quệ, y hệt như thể một võ sĩ bài bản đang phải tuyên chiến và cạnh tranh với một trận chiến vậy.

*

Tôi lên giường lúc 9 giờ tối và ngủ li bì cho tới 10 hoặc 11 giờ tạo sáng hôm sau.Và để thoát ra khỏi giường là 1 trong những cực hình. Tắm rửa là 1 trong cuộc tranh đấu khác. Tôi cố gắng giữ cho ngôi nhà gọn gàng. Ngồi hàng giờ để thấy Netflix tuy nhiên tôi thậm chí là còn không quan tâm đến những gì mình đã xem vày không điều gì có tác dụng tôi cảm xúc thực sự hứng thú.

*

Tôikhông thích rỉ tai qua năng lượng điện thoại. Tôi ưng ý nhắn tin hơn. Do khi nhắn tin tôi cảm giác ít áp lực hơn. Tôi cũng là fan anti-social.Không buộc phải vì tôi không ưa thích ở cùng đầy đủ người, tuy vậy tôi có lẽ mọi người không thể chịu đựng đựng được tôi.

*

Tôi hoàn toàn có thể đối mặt với trầm cảm, nhưng mà tôi ko thể đương đầu với những người nói rằng "tất cả chúng ta đều có gian đoạn bi thương bã, u buổi tối và rồi bọn họ vượt qua nó", "tôi cũng chán nản và tôi vẫn tiếp tục cuộc sống thường ngày của mình" - biểu lộ trầm cảm nghỉ ngơi mỗi người không người nào giống ai cả. Tôi mừng rằng một trong những người có thể đối phó với nó thật tiện lợi nhưng tôi thì không.

*

Đồng ý với kế hoạch của bạn bè ngoài buôn bản hội tuy vậy lại hủy bỏ vô phút cuối. Tôi viện một vài cớ để không đồng ý nhưng thiệt ra chỉ vì bạn dạng thân thừa nhút hèn để rất có thể tham gia cùng hầu hết người. Trầm cảm khiến bạn cho là bạn của bạn thật sự không muốn nhìn thấy bạn đâu, bọn họ chỉ cảm xúc tồi tệ thôi.

*

Đôi lúc tôi quên ăn uống cả ngày. Tôi cảm thấy cái bụng đang hằm hừ nhưng không tồn tại ý chí để vùng lên và nấu gì đó để ăn.

*

Giấu mình vào loại điện thoại. Vâng, tôi nghiện nó, nhưng không giống như những người khác. Tôi không giao tiếp với buôn bản hội, tôi chơi trò giải trí hoặc tìm kiếm các shop online để triển khai xao lãng phiên bản thân ngoài những quan tâm đến tiêu rất của mình. Đó là chiếc ""bong bóng"" bình an của tôi.

*

Trong các tình huống giao tiếp bình thường, một số trong những người không nhận biết tôi đã thu mình lại hoặc tương đối kiệm lời bởi vì căn dịch trầm cảm. Nắm vào đó, chúng ta nghĩ rằng tôi lỗ mãng hoặc đang ao ước tỏ vẻ anti-social.

*

Tôi thường nói rằng tôi đang mệt mỏi hoặc cảm giác không tốt. Gần như người thông thường không nhận ra rằng trầm tính đã ảnh hưởng mạnh mẽ rứa nào so với sức khỏe mạnh thể xác lẫn niềm tin của tôi. Tôi đã trải qua giai đoạn khó khăn để tạo ra nguồn hễ lựckhi làm việc trong một chu kỳ luân hồi trầm cảm. Tức là tôi không quan trọng mọi thứ, cứ để mọi câu hỏi trôi qua. Để rồi sau vớ cả, không thể lại điều gì, trống rỗng. Lúc tôi chán nản, tôi ăn uống ngoài những hơn, việc nhà bị đẩy lại phía sau, tôi do dự khi xem phim hoặc đọc sách để trốn bay thực tại.

*

Tôi đã từng sống với trầm cảm. Hầu như người trong khi không suy xét nó chính vì tôi luôn luôn mỉm cười khi rỉ tai với họ cùng tôi liên tục đùa giỡn, làm cho mọi người nghĩ tôi luôn luôn vui vẻ với yêu đời. Trong khi trong lòng tôi luôn luôn nặng trĩu đều suy nghĩ, đầy hầu hết nỗi bi ai và xuất xắc vọng.

*

Mục đích của vấn đề tăng ca làm tiếp tế những dịp lễ của tôi chính là tránh dành thời gian cho gia đình. Thật quá sức chịu đựng đựng khi mà bao quanh tôi họ cứ nói tới tương lai, vì vậy tôi né tránh khoảng thời hạn đó.

*

Mọi người nghĩ rằng tôi lười nhác và là một trong những kẻ ăn bám vì không có lấy một công việc kể tự khi giỏi nghiệp. Họ không nhận ra rằng tôi muốn thao tác nhiều hơn bất kể ai, nhưng tất cả một dòng vô tận những thiết bị tiêu cực tiếp tục chạy trong đầu khiến tôi khiếp sợ đến nỗi không đủ can đảm in một mẫu đối chọi xin câu hỏi nào.

*

Tự cô lập phiên bản thân mình, không thao tác làm việc hết năng lực chỉ vì phiên bản thânkhông niềm nở đến bất cứ điều gì, cười nhạo với coi thường phiên bản thân. Tôi đã từng có lần nói tương đối nhiều lần trước đây: Tôi cười cợt để bản thân ko được khóc.

*

Trầm cảm y như một nhỏ quỷ dữ luôn nói cùng với tôi rằng tôi sẽ không còn cảm thấy vui, không tồn tại ham muốn, không tồn tại năng lượng, ăn uống không ngon, không bắt gặp ánh sáng. Hệt như có ai đó đã đánh cắp linh hồn của bạn vậy. Các bạn sẽ không gọi được nó cho đến khi chúng ta tự đúc rút được kinh nghiệm tay nghề cho phiên bản thân. Tôi ko muốn cảm xúc đáng hại này xảy ra với bất kỳ ai trong cả khi kẻ đó là tín đồ tôi ghét nhất.

*

Trở đề nghị giận dữ, vô lý hoặc lỗ mảng với những người dân tôi yêu quý trong vài giây lát mà tôi không nhận biết vì sao lại làm vậy. Tiếp đến tôi nhấn ra hành vi và lời nói của bản thân không đúng và cảm xúc thật khiếp khủng, bởi vì những giận dữ vô cớ mà lại tôi đổ lên đầu họ.

*

Đối với riêng biệt tôi, nhất là những điều tôi ước ao mọi người phân biệt rằng trầm tính đã phát triển thành tôi thành ""kẻ lười biếng"", tôi số đông không giữ lại liên lạc với ai, duy trì gìn vệ sinh cá thể kémvà phản ứng cực kỳ xấu với những điều tưởng như bình thường nhất.

*

Không buồn lưu ý đến những câu hỏi cơ bản như giặt giũ, không muốn nấu ăn thậm chí là ăn uống. Bọn họ nghĩ rằng tôi đã lười biếng.

*

Tôi kungfu hằng ngày, không muốn từ vứt và cố gắng thể hiện bạn dạng thân mình xứng đáng.

Khi tôi trải lòng rằng tôi thấy chán nản và bi quan nghĩa là tôi hy vọng có một ai kia nói với mình rằng tôi không hề cô đơn. Không hẳn vì tôi mong mỏi gây chú ý.

*

Tôi ngồi lỳ một vị trí cả ngày, chỉ đứng dậy để vào toilet. Loại ghế tôi ngồi cũng chính là giường của tôi. Tôi có một chiếc giường, dẫu vậy tôi chỉ ngồi lên chiếc ghế đó. Tôi ngủ không ngon và tôi ăn uống rất ít. TV vẫn vẫn bật, nhưng tôi hoàn toàn có thể xem hoặc không. Tôi chỉ ngồi đó.

*

Nhà tôi là một trong đống hỗn độn.

Xem thêm: Dung dịch vệ sinh ziaja intimate wash gel xanh biển, dung dịch vệ sinh ziaja intima wash gel

Đôi khi bạn khinh miệt xuất xắc coi thường phần đa người tự nhiên lười nhác, không tồn tại mục đích sống cụ thể thì biết đâu được họ cũng đang ghét bỏ chính bản thân mình và mong ước nhận được sự đồng cảm, khích lệ để cảm thấy tốt hơn? Đừng vội vàng đánh giá mà hãy biết lắng nghe thông qua hành vi và thấu hiểu cho người mắc chứng dịch trầm cảm nhé.

(Dân trí) - bạn có nhu cầu giúp fan bị bệnh trầm cảm, tuy nhiên, có những lời bạn tránh việc nói với những người bị bệnh.


*

“Tôi hiểu, tôi đã có lần bị như vậy!”

Những fan chưa lúc nào bị u uất, trầm tính thì sẽ chưa biết nó là gì! vị không làm rõ nên có thể nhầm lẫn nó với trung tâm trạng chán nản, đau khổ kéo dài, hội bệnh tiền ghê nguyệt.

“Cho mang lại tận bây giờ, gần như người vẫn có một quan niệm mơ hồ nước về loại dịch này”, Ketlin Brennon Herndon, một nhà tâm lý từ các tiểu bang Virginia, nói

Những report của bệnh dịch này thường gây nên ảo tường rằng trầm tính là bình thường. Kết quả là khoảng một nửa số người bệnh không đi khám bác sỹ và tin rằng tình trạng này sẽ không sớm thì muộn đang kết thúc. Không, nó không kết thúc, nó chỉ xấu đi thôi.

“Những người khác còn tệ hơn”

Thực tế là nơi đâu đó trong vùng chiến sự có trẻ con bị bị tiêu diệt đói …..Tuy nhiên, đơn giản là những sự việc này không tương quan đến việc trầm cảm của bạn. Câu nhận xét như vậy hoàn toàn có thể làm tồi tệ thêm tình trạng căn bệnh và nuôi dưỡng cảm xúc tội lỗi.

“Thật khó để đọc được cảm giác khổ sở của người khác. Nhưng so với những tín đồ bị ít nói điều đặc trưng là anh ta cảm thấy hoàn toàn có thể tin tưởng bạn. Đó đó là những gì tín đồ bệnh cần!”, ông Ketlin nói

“Cuộc sinh sống vốn dĩ không công bằng….”

Bình thường, nhiều từ này có kết quả với những người “biết sống”.

Ở những người đang bị trầm cảm thì chẳng dành được sự hữu hiệu đó. Đây như kiểu là một âm thanh trống rỗng.

Ông Kaplin cho rằng: "Hầu hết mọi tín đồ không nhận ra rằng trầm cảm có tác dụng suy yếu ớt sự tập trung, để ý và ngủ. Nó chuyển đổi con bạn và thừa nhận thức của họ về trái đất "

“Đơn giản là cố gắng chịu đựng”

Theo Susan Surani, người sáng tác của "Sống cùng với trầm cảm", trái ngược với nhiều từ ăn hại này, bạn cũng có thể nói câu: “Tớ luôn luôn ở đây, hãy liên lạc lúc cậu mong muốn nói chuyện”

“Vui lên! cuộc sống đời thường vẫn tiếp tục!”

"Sống chung với trầm cảm - nó hệt như sống tầm thường với 40 tấn trên ngực. Bạn có nhu cầu đứng dậy và ban đầu di chuyển, nhưng chúng ta cảm thấy rằng bạn không thể "- những bệnh nhân trầm cảm vẫn mô tả như vậy về cảm xúc của mình.

Như vậy, ít nói – là 1 trong những trạng thái ý thức theo nghĩa đen là giảm bớt di chuyển. Vì chưng đó, đứng dậy, vui vẻ có vẻ như như ko phù hợp.

Hơn nữa, cụm từ này có thể làm nặng trĩu thêm chứng trạng bệnh. “Hóa ra, mọi người xung quanh hồ hết chữa bệnh theo cách này, còn tôi – một kẻ thất bại, lại không thể áp dụng nó”- Đó là những suy xét của bạn bệnh.

"Nếu họ hoàn toàn có thể vui lên, họ sẽ làm điều đó từ thọ lắm rồi", - ông Kaplin kết luận.

*

“Bạn quá nhạy bén cảm”

Đây là nhiều từ rất tốt để coi thường bệnh dịch trầm cảm. Tín đồ ta bước đầu cho rằng bệnh dịch này là vì sự yếu ớt về tinh thần.

Các bên trị liệu khuyên: Ở ở bên cạnh nhiều hơn, và che đầy một ngày bởi những xúc cảm bắt đầu (đi công viên, nhà hát, hoặc gặp mặt người chúng ta cũ).

Nhưng điều này đòi hỏi thời gian và sự quan tâm! Chứ không đơn giản và dễ dàng là “ném” câu nói trên vào người bệnh và đến rằng như thế đã là góp đỡ.

“Đơn giản hãy trở thành bạn hạnh phúc”

Một vào những phương pháp điều trị hiệu quả nhất mang đến trầm cảm là một trong "liệu pháp nhấn thức" có thiết kế để sửa chữa thay thế những cân nhắc tiêu cực thành sáng sủa hơn. Nhưng, trớ trêu thay, đổi khác định kiến xấu đi thành sáng sủa thì lại không đạt được.

Trong blog của mình, nhà tư tưởng Clifford Lazarus giải thích: "Hành động, không chỉ là xem xét - là khóa xe để khắc phục tình trạng bệnh này". Cách thức này cũng rất được dùng để chống lại nỗi sợ hãi.

Bác sĩ giải thích: "Để thực sự đánh bại phản ứng sợ hãi, tín đồ ta phải đối mặt với nó, gồm những bước đi cụ thể, chứ không đơn giản dễ dàng thừa nhận rằng nỗi sợ là vô lý ."

Clifford khuyên: "Việc nhấn mạnh vấn đề đến để ý đến tích cực không làm đổi khác tâm trạng và không trợ giúp để ra khỏi trầm cảm. Tuyệt kỹ là để thay đổi hành động".

Và niềm hạnh phúc nhân tạo mang về chỉ sự thất vọng.

“Hãy né xa khỏi rượu”

Sau mặc nghe câu này, dường như như bạn bệnh lại càng ý muốn uống hơn! thiệt là nực cười.

Trên thực tế, “phương pháp đấu tranh” với rượu chỉ có thể sử dụng ở quy trình đầu của bệnh. Sau đó, khi hiểu rõ bỏ rượu chả có ích gì, fan bệnh đã dừng liệu pháp này và lặng lẽ trốn khỏi sự tỉnh giấc táo của mình bằng rượu.

“Uống vi-ta-min đi!”

Vitamin rất có thể được sử dụng ngay sau thời điểm “trị liệu bởi rượu”!

“Bạn có không ít thứ để cơ mà biết ơn!”

Một bệnh nhân đang tuyệt vọng không ý muốn nghe về lòng biết ơn. Trong cuộc sống đời thường của anh ấy chỉ có cảm hứng mệt mỏi và mất hứng thú với ngẫu nhiên điều gì.

Chỉ trích tâm trạng trầm cảm bởi những lời “thân thiện” như vậy chỉ làm trầm trọng hơn dịch tình.

Người bệnh dịch sẽ khép mình lại và trở cần “biết ơn”. Đừng lải nhải về sự biết ơn!

Ông Kaplin mang đến biết: "Phần tồi tệ nhất của trầm tính là nó thu nhỏ phần nhìn. Nhiệm vụ của các người thân tình - cung cấp cho tất cả những người hy vọng rằng rất nhiều thứ vẫn trở nên tốt hơn".

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

x

Welcome Back!

Login to your account below

Retrieve your password

Please enter your username or email address to reset your password.